don’t be at peace
red baby calls me, mama, all done with the damp days of winter, mama, take me sunbathing, the ants are out swarming the road, mama, red baby insists i answer, the ants anxiously touch antennae transmitting news of the prolonged disaster, the birthed baby all done with the coziness of mom’s womb, this reality all done staggers into another reality, is there anything at all that’s new, every decade another disaster and everyone forgets they once weathered and survived, i squeeze red baby in my belly, i want to swim with the yellow leaves who breathe bobbingly across the wide veranda, the sunbathing streams of falling dust, red baby resents me, red baby insists on goose-like swimming, red baby creeps down to the pond floating corpses of headless red geese, some children cheer, bury a goose body dig up a horse cart, the horse insists on fresh grass, the horse balks leading red baby across the bridge, across the river is home, red baby insists on swinging with the troop of monkeys, the monkeys don’t look back, across the river is home, red baby calls a ferry, the rising wind brings waves snap crashing against the shore, across the river is home, red baby doesn’t know on this river i ate the porridge of forgetfulness, i crossed the bank, i’d never have a chance to return, the words are flat dead in my ear, no thing can ever at all be over, red baby still resents, red baby appendages me, when sitting, standing, going, red baby calls me, mama, red baby doesn’t care to know i strayed from home, red baby torments me by asking for a full name, red baby doesn’t know i am eternally lacking, red baby still resents, the words are corked in my ear, must share a life with it, the red baby screams, red baby doesn’t let me be in peace, when sitting, standing, going, there is no spot for me just to sit, a sitting spot carefully prepared for me alone, all by myself, little red baby, look at the tiny ants crawling out to play, go on and follow them red baby dear, i plead, mama, a working bee crashed into the glass door, its wings dropped into the door’s crevice, its feet still smell of mud, i ignore the dropped wings, i ignore the falling moon, i release myself into the well, i have no excuses left, i have nothing left to say of the ending point, i have no strength left to choose an ending, to stay or to go both reek of suffocation, both drop wings, both break legs, both drop, both break, be in peace, don’t be in peace, sit in peace, stand in peace, don’t sit in peace, don’t stand in peace, don’t go in peace, don’t stay in peace, don’t be peace, stand madly seized, sit madly seized, go madly seized, be in peace, dear red baby, my gloomy shadow, my luminous shadow, my leaden shadow, my light shadow, red baby isn’t fond of the pagoda door, red baby balks at taking shelter among the wild grasses and trees, red baby insists on a roof, red baby insists on an embrace, red baby doesn’t know that like the baby i also borrow the door of someone’s home to find a life of enduring withness spanning all of existence, red baby like me doesn’t know every house has its own lock and key, red baby like me stands stiffly at the outer door, red baby like me a decaying form, a word of farewell, a living soul cut short, a wing dropped, a foot fallen, red baby like me looks for a spot to keep the body, red baby like me waits for a wish to be born and transform born and transform, red baby like me, red baby with me, red baby is me, shades among the grasses and trees, the ants do not follow a line, the ants linger waiting to take red baby somewhere, leaving behind a pair of bee wings on the crevice of the door throbbing in the birth of an ending,
đừng yên
bé đỏ gọi tôi, mẹ, đã hết những ngày đông ám sương, mẹ, cho con ra phơi nắng, kiến đang túa ra đường, mẹ, bé đỏ đòi tôi trả lời, lũ kiến chộn rộn cụng râu truyền tin thảm họa còn dai dẳng, đứa bé ra đời hết ấm êm trong bụng mẹ, hết hiện thực này lẫm chẫm bước vào hiện thực khác, có gì mới đâu, mỗi mươi năm lại một thảm họa và tất cả quên mình từng đối phó và sống sót, tôi kìm bé đỏ trong lòng, tôi muốn bơi cùng lá vàng dập dềnh thở trên hè rộng, phơi phơi những dòng bụi rớt, bé đỏ hờn tôi, bé đỏ đòi bơi như ngỗng, bé đỏ trườn xuống ao lềnh phềnh xác ngỗng đỏ không đầu, dăm ba đứa trẻ hùa reo, chôn xác ngỗng ngày sau đào lên xe ngựa, những con ngựa đòi cỏ tươi, những con ngựa không chịu dẫn bé đỏ qua cầu, qua sông là nhà, bé đỏ đòi đu dây theo đám khỉ, những con khỉ không ngoái lại, qua sông là nhà, bé đỏ gọi đò, sóng theo gió lên vỗ bờ rèn rẹt, qua sông là nhà, bé đỏ không biết con sông này tôi đã ăn cháo lú, tôi đã qua bờ, tôi đã không còn cơ may quay lại, những từ ngữ chết dí trong tai, mọi chuyện không đời nào xong được đâu, bé đỏ còn hờn, bé đỏ theo tôi lằng nhẵng, tôi ngồi, tôi đứng, tôi đi, bé đỏ gọi tôi, mẹ, bé đỏ không cần biết tôi lạc nhà, bé đỏ giày vò tôi cho bé tên đầy đủ, bé đỏ không biết tôi muôn kiếp thiếu hụt, bé đỏ còn hờn, từ ngữ nút chặt tai tôi, phải sống chung với nó thôi, bé đỏ gào, bé đỏ không để tôi yên, tôi ngồi, tôi đứng, tôi đi, chẳng có chỗ nào để tôi ngồi không, một chỗ ngồi được dọn kỹ cho riêng mình, một mình mình, bé đỏ, nhìn lũ kiến bò ra chơi kìa, bé đỏ theo kiến đi, tôi van, mẹ, con ong thợ chúc đầu cửa kính, cánh rụng khe cửa, chân dính mùi mùn, tôi mặc cánh rụng, tôi mặc trăng rơi, tôi thả tôi đáy giếng, tôi không còn gì bào chữa được, không còn nói được gì về điểm kết, không còn đủ sức chọn một cuối kết, ở hay đi đều ngạt mùi, đều rụng cánh, đều gãy chân, đều rụng, đều gãy, yên, đừng yên, ngồi yên, đứng yên, đừng ngồi yên, đừng đứng yên, đừng đi yên, đừng ở yên, đừng yên, đứng điên, ngồi điên, đi điên, yên, bé đỏ, bóng mờ của tôi, bóng sáng của tôi, bóng nặng của tôi, bóng nhẹ của tôi, bé đỏ không ưa cửa chùa, bé đỏ không chịu náu nơi hoang vu cây cỏ, bé đỏ đòi một mái nhà, bé đỏ đòi một vòng ôm, bé đỏ đâu biết tôi cũng như bé mượn cửa nhà người tìm một sống cùng dằng dai suốt kiếp, bé đỏ như tôi đâu biết mỗi nhà riêng khóa riêng chìa, bé đỏ như tôi đứng sững cửa ngoài, bé đỏ như tôi một thể tàn, một lời tạ, một sinh linh hụt, một cánh rụng, một chân rời, bé đỏ như tôi tìm chốn lưu thân, bé đỏ như tôi đợi lời nguyện sinh sinh hóa hóa, bé đỏ như tôi, bé đỏ cùng tôi, bé đỏ là tôi, bóng cây ngọn cỏ, những con kiến không theo hàng, những con kiến tha thẩn chờ đưa bé đỏ đi đâu, bỏ lại đôi xác cánh ong nơi khe cửa phập phồng chào đời một kết thúc,
Pingback: Against Textual Tourism: An Interview with Translator Nguyễn An Lý (Part One) - DVAN