Gig Ryan in Vietnamese Translation

By | 1 February 2014
Oppenheimer trước Ủy Ban Điều Tra Những Hoạt Động Phương Hại Mỹ Quốc

Những câu hỏi của họ bắt đầu, rồi đến những giả định, tiếp tới là những giả thuyết
Mỗi góc cạnh bị tránh né, bị đẩy tới. Tiên khởi, những câu trả lời của ta có vấp váp
thành thực phải nói vậy, nhưng rồi qua những giờ, những tuần lễ giàn xếp
đã bọc vo quanh ta – một vụ – hẳn nhiên ta có thể thấy sự mắc lỗi thiếu sót
tất nhiên nó được hiệu chính, ghi nhận, để lúc khả hợp sẽ được trình bày với sự chuẩn xác
ngày nào, tập hợp nào, lý do nào. Sự kiện thuộc lòng kia ta vốn biết
mỗi công thức được tài trợ là một ràng buộc trong không khí, ẩn nấp gọn ghẽ
thế nhưng họ vẫn khéo giọng ngọt, tự hỏi có phải ý nghĩa phải chăng thế này thế kia
những cuộc gặp, những sinh viên của ta, những bạn đồng sự
vượt lên khỏi thứ chân trời nhân tạo, mang vết thương hở miệng chúng ta đã thấy
với những bạn trở áo, những người sẵn đích hướng, một diễu hành huýt sáo miệng
họ xóc xáo, tô đậm “những chỗ hư hỏng trong cá tính” của ta
rồi thì một mẩu ức đoán kêu rền kẽo kẹt. Ta còn được bao nhiêu chân bản ngã
một quả quyết cho tới chỗ Tôi là … rồi những hồi ức đóng lại, tôi xưa cũng đóng lại




Oppenheimer at the Un-American Activities Committee

Their questions began, then suppositions, then hypotheses
Each angle parried, pushed. At first, my answers tripped,
nicely true, but as the hours, the weeks arranged
around me – a case – sure that I could see the slip,
of course corrected and jotted, helpful, when applicable, to make precise
the day, the set, the score. The rote I knew
each angeled formula stringed in air, canyon-neat
yet they still wheedled, wondered if, what meeting meant
and my students, co-workers, rise above that gashed and made horizon that we
                                                                                                     summed
and friends turn who tended, a whistling parade
they shuffle and chalk my “defects in character”
and then a morsel, a speculation, creaks. I have so little self remaining
and crisp til then I am… and recollection folds and what I was too





This entry was posted in TRANSLATIONS and tagged , . Bookmark the permalink.

Related work: